Chúng
ta sinh ra trong một ngôi làng nhỏ bên một bờ sông... Cũng tại
nơi đây ... Nơi những dòng nước nhảy múa...nơi những bông hoa
hồng xanh...thơm ngát...này!! Em đã gặp anh như một điều gì đó
đã sắp đặt.... Em đã từng ko tin một tình yêu sét đánh nhưng
chính em đã trải qua nó bằng trái
tim của mình.... Và chúng ta... Yêu nhau...tình yêu ngăn cách bởi
1 dòng sông cứ nồng nàn mãi khi anh được điều đi công tác tại
một nơi hoang vu hẻo lánh... Nơi mà chính anh cũng khôg dõ...
Việc cưới xin của chúng ta phải dừng lại.... Thời gian cứ trôi
kể từ ngày a bảo em hãy đợi.... Và bờ sông là nơi e đến và
đợi, hôm nay 14 thág 2 ngày valentine thứ 4 e nhớ anh!
Đêm...!
Chuông điện thoại reo...
Em nhấc máy...!
1 âm thanh quen thuộc vang lên.... "đừng đợi anh nữa... Anh yêu người khác rồi" tút..tút..tút..
Tôi bất động, hoảng loạn và khóc... Tôi chạy vô định về dòng
sông mà chúng tôi đã gặp nhau.... Và trong nc mắt tôi nhìn thấy
anh... Bên bờ kia... Khuôn mặt lạnh và điệu cười mỉm.... Tôi lao
đến và.......màn đêm vô tận bao chùm..
Ánh đèn bệnh viện
đánh thức tôi dậy một cách mệt mỏi....1 bông hoa hồng và thỏi
socola cắn dở để bên cửa sổ phía ngoài...cũng chẳng biết ai
để đó... Ngoài em ?!
================
Tác giả: bita
Nguồn: Cryptic Việt Nam
No comments:
Post a Comment