infinity ads

Saturday 30 November 2013

Thoát

Sáng nay tôi đã chứng kiến 1 vụ án mạng kinh hoàng. Chỉ có mình tôi chứng kiến và nhìn thấy khuôn mặt tên sát nhân. Chết rồi, hắn lại sống gần nhà tôi nên biết. Hắn cũng vừa trông thấy tôi. Tôi sợ quá, thế là chạy vội về nhà. Nhà đã khóa mọi cửa ra vào, các cửa sổ đều khóa cả 2 cặp cửa. Tôi mở cửa ra vào, nhanh chóng vào trong nhà và khóa cửa, rồi bật đèn. Bất chợt khi trông qua cửa sổ, tôi thấy hắn đang tiến đến gần, tay đang cầm búa! Biết làm thế nào bây giờ? Gọi công an thì không kịp, hắn kiểu gì cũng sẽ phá cửa nên cửa sổ không thể chống đỡ. Đành vào bếp lấy mấy con dao rồi sẵn sàng liều thôi...
 ================
Tác giả: Cryptmin
Nguồn: Góc kinh dị

Bộ tộc

Một người bạn mời tôi đến thăm bộ lạc của anh ta. Anh đã lâu không thăm bộ tộc của mình. Anh ta chuẩn bị cho cả hai mặc bộ đồ truyền thống của bộ lạc. Hôm đó chúng tôi tiến vào rừng sâu, rồi gặp được một bác đứng canh ở đó. Bác đó là người của bộ lạc và tôi được biết ở đây cũng nói tiếng Việt. Chúng tôi cùng tiến vào sâu trong rừng. Trên đường đi, tôi nhìn ra đằng xa ở một bên thấy một vài bộ xương người bị xiên bằng các thanh gỗ. Tôi rùng mình... Thắc mắc với bác dẫn đường thì bác bảo đó là những người bị hành hình vì nhiều lí do khác nhau, chẳng hạn một người đàn ông yêu một người đàn ông khác, một người quá béo, một đứa bé biết tính toán từ rất sớm và cả người mẹ sinh ra đứa bé đó,...
Bác hỏi tôi:
- À mà cháu từ đâu đến vậy?
- Hà Nội, Việt Nam ạ
- Phía nam vùng đất này á?
- Ý cháu là nước Việt Nam ạ
- Nước Việt Nam à? Lần đầu bác nghe nói đến đấy... A, anh trai đây rồi, con anh về thăm này!
Một người đàn ông trông khá cao tuổi tiến tới chúng tôi. Đến nơi rồi!
=======================
Tác giả: Cryptmin
Nguồn: Góc kinh dị

Sao chị lại khóc - Why is big sister crying?

Chị tôi đang khóc. Chị bị cấm đi dự tiệc. Chị nói chỉ mong bố mẹ đi chết hết. Tôi chỉ muốn giúp thôi mà...
=============
Dịch giả: Cryptmin
Nhóm dịch: Góc kinh dị
Nguồn: reddit

Tuesday 26 November 2013

Cuối cùng - The Last

 
Sự kinh hoàng, hỗn loạn, tiếng la hét, tất cả những gì xung quanh. Những tiếng ầm không ngừng của những cỗ máy, những đợt tấn công liên tục từ vũ khí của họ, những tiếng la hét không ngớt của anh em của tôi. Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao nó lại xảy ra với chúng tôi? Tôi rất sợ hãi, tôi không thể đi được.

Tất cả mọi người tôi yêu quý đã chết thảm khốc và họ nằm rải rác xung quanh tôi. Một số trong số họ thậm chí còn bị những kẻ tấn công lấy đi mất. Điều tồi tệ nhất: tôi không thể làm gì được.

Chúng quay về phía tôi, có vẻ là người cuối cùng đối với chúng. Tôi là người cuối cùng, bạn sẽ thấy, người cuối cùng đứng theo cách của họ. Họ giương vũ khí của họ và bắt đầu.

"Timber".
 ==================
Dịch giả: Cryptmin
Nhóm dịch: Góc kinh dị
Nguồn: reddit

Sunday 24 November 2013

Ba điều - Three Things



Carl Smith đã học được ba điều trong cuộc sống.

Đầu tiên là tầm quan trọng của việc biết bơi, đó là lý do ông đảm bảo các con ông đều đã học bơi, mặc dù ông chẳng bao giờ lo tự học, và có lẽ không phải bây giờ, sau những năm hút thuốc đã làm hủy hoại phổi ông.

Thứ hai là tầm quan trọng của bảo hiểm, đó là lý do tại sao ông chọn một chính sách bảo hiểm nhân thọ lớn, và giữ nó lên sau khi vụ ly hôn ầm ĩ và các con ông đi học đại học.

Thứ ba là thật dễ dàng cho hai người, làm việc cùng nhau, để cởi bỏ áo phao của bạn.

Tất nhiên, Carl Smith đã học được nhiều hơn ba điều trong cuộc sống của mình. Nhưng đó chỉ là những gì ông nghĩ khi ông nhìn áo phao của ông nổi ra ngoài tầm với và hai cậu con trai của ông bơi vào bờ biển.
====================
Dịch giả: Cryptmin
Nhóm dịch: Góc kinh dị
Nguồn: reddit

Saturday 23 November 2013

Bức tranh lạ - Strange Painting


Một hôm tôi được giao việc lau dọn phòng họa của trường.
Tôi muốn về nhà càng sớm càng tốt, tôi làm rất nhanh đến khi nhìn thấy bức tranh trên tường.
Đó là bức chân dung một người phụ nữ rất đẹp nhưng hơi hơi rùng rợn và ánh mắt cô ta khá lạ.
Cứ có cảm giác như đôi mắt to của cô đang nhìn tôi vậy.
Tôi hơi sợ và lau rửa nhanh cho xong rồi về nhà.

Hôm sau trường tôi có chuyện.
Bức tranh trong phòng họa đã bị lấy trộm.
Vì tôi là người cuối cùng nhìn thấy nó. giáo viên dạy môn họa hỏi tôi:

"Theo như em nói thì nó vẫn ở đó khi em đang lau dọn."
"Đúng là vậy ạ. Bức tranh đó có đắt không ạ?"
"Bức tranh mang tên "Người đẹp ngủ" ; người bạn họa sĩ đã vẽ đứa con gái ông khi ngủ rồi tặng thầy bức tranh đó. Giá không đáng bao nhiêu. Cả người vẽ và đứa con gái ông đều đã qua đời rồi."

"Ra vậy..."

Bức tranh không bao giờ được tìm thấy.
Thật lạ là không ai phát hiện ra dấu vết gì chứng tỏ có vụ đột nhập cả.
 ===============
Dịch giả: Cryptmin
Nhóm dịch: Góc kinh dị
Nguồn: sayainunderworld

Friday 15 November 2013

Khách qua đường

Tôi ít khi xuất hiện bên ngoài. Vì thi thoảng lắm mới có người thấy tôi nên họ gọi tôi là khách qua đường. Nhưng hình như có rất nhiều người, phải nói là hầu hết mọi người đều biết đến tôi. Tôi không phải kẻ xấu, tôi cũng luôn có ý đến giúp đỡ mọi người nhưng hình như mọi người lại rất ghét tôi. Hình như cô bé kia sắp bị đau tim thì phải!


========================
Tên tác giả: Jeff
Nguồn: Cryptic Việt Nam

Tuesday 12 November 2013

Dreaming of Hide-and-Seek

Đây là câu chuyện về cậu em trai bé nhỏ của tôi. Lúc đó, em trai tôi 10 tuổi, tôi 14 và anh trai của tôi thì 16 rồi.
Anh trai tôi vì ở nội trú ở trường nên anh ấy thường xuyên không ở nhà
Tôi thì tham gia một câu lạc bộ thể thao ở trường trung học nên tôi đi thể dục mỗi ngày
Vào một ngày mùa hè, tôi vẫn dậy sớm như bao ngày nhưng em trai tôi, người thường xuyên ngủ tầng dưới giường của tôi, nó đã dậy rồi, không ở đó nữa
Tôi nghĩ nó chỉ đi toilet một lúc thôi, nhưng khi ra ngoài nhà, tôi lại nhìn thấy nó đang ngủ ở ngoài cửa.
Tôi gọi nó dậy rồi mới đi thể dục. Khi tôi nghĩ lại về chuyện đấy, cửa nhà đã đóng vào...
Những ngày sau đó,tôi nhiều khi không nhìn thấy em trai tôi, nó còn hay lục lọi cái gì đó trong nhà
Sau lần ngủ ở ngoài đó, nó không ra ngoài nữa, nhưng lại rất hay tìm tòi những cái quái gì ở dưới bàn, dưới ghế, thậm chí dưới gầm tủ quần áo
Nhưng tôi đã quên đi chuyện đó khi năm mới đến. Khi chúng tôi đang ngồi ở bàn ăn và nói chuyện vui vẻ về những kỉ niệm của gia đình tôi, và mẹ tôi đã nói rằng chúng tôi còn bị mộng du.
Tôi không biết rằng mình bị mộng du, và thật bất ngờ rằng anh trai tôi cũng bị.
Nhưng bất chợt tôi nhớ ra cái gì đó, tôi hỏi anh tôi
- Khi anh còn nhỏ ý, anh đã bao giờ có những giấc mơ lặp lại nhau về chuyện chơi trốn tìm chưa?
- Ồ, em cũng bị vậy ư, anh đã từng mơ về nó một vài lần, hồi anh còn ở trường trung học.
- Cái đứa mà chơi cùng anh, có bao giờ bảo anh đi trốn cùng nó không?
- Ý em là gì? Anh chưa bao giờ đi cùng nó cả
- Em cũng thế. Em cũng đã nói không? Nhưng nó có nói gì với anh nữa ko?
Lúc này cả hai chúng tôi cùng nói " Ồ, không sao đâu, tôi sẽ rủ em bạn chơi cùng tôi"
Tháng sau là tròn 13 năm từ khi em trai tôi qua đời
Bạn thắc mắc đúng không? Một buổi sáng tháng 12, khi tôi đi thể dục về, tôi bỗng thấy một chiếc xe cứu thương ở trước cửa nhà tôi
Mẹ tôi tìm thấy em tôi ở trên giường, người nó lúc đó đã cứng đơ lại
Tôi ko biết, em trai tôi có mơ thấy như chúng tôi không. CÓ phải nó đã theo đứa trẻ đó rồi không? Hay chỉ đơn giản là nó nhỏ nhất trong chúng tôi? Hay thực sự nó đã mất vì ốm?
Cuối cùng, tôi quyết định không nói cho bố mẹ tôi chuyện giấc mơ và sự thắc mắc của tôi, nó sẽ mãi là bí mật chỉ tôi và anh trai biết...!

Truyền thuyết về sông Sanzu
Trong ảnh là hình ảnh con sông Shazu gần Mount Osore. Nó được gọi là con sông thần thoại chia thế giới này. Một người đã đi xuống con sông đó, và anh ta đã không thể quay về
Đã có rất nhiều báo cáo về những sự nghiên cứu của những người biết về con sông này
Họ là những người đã già, hoặc cũng có thể là những người yêu khảo cổ, hay cả những người lạ nữa
Có những người ở gần đó và họ đều khuyên chúng tôi không nên đến gần nó, hãy quay lại, và ĐỪNG BAO GIỜ ĐI QUA NÓ.
Có những báo cáo còn nói rằng có người đã được vẫy tay xuống con sông đó, và đi sang bờ bên kia.
Nhưng cuối cùng, vẫn có một sức mạnh thần bí nào đó khiến họ quay lại và thức tỉnh họ.
Truyền thuyết này nói rằng, bờ sông Sanzu có rất nhiều những linh hồn của những đứa trẻ chưa được sinh ra, có những đứa được lên thiên đàng, nhưng cũng có những đứa phải xuống địa ngục. Họ nói rằng, chúng đã sử dụng những cục đá quanh con sông đó và xếp chúng thành những chồng cao để chuộc lội cho tội ác của chúng, nhưng ma quỷ lại thường xuyên đến phá hoại điều này, và chúng sẽ phải xây lại từ đầu. Và đây cũng chính là một sự giam cầm những đứa trẻ đó của ma quỷ, chúng sẽ phải ở đó và "chuộc tội" mãi mãi...!
Có thể tìm hiểu thêm về núi này: http://duhoc.viet-sse.vn/2013/07/nui-osore-phan-toi-cua-dong-song
=======================
Dịch giả: Nguyễn Huyền My
Nhóm dịch: Góc kinh dị
Nguồn: sayainunderworld

Monday 11 November 2013

Hàng đêm, 3:15 sáng - Every night, 3:15 AM


Sàn kêu cọt kẹt. Bạn lẩm bẩm trong giấc ngủ của bạn.
Cánh cửa tủ mở phát ra lách cách nhẹ. Bạn lăn mình sang một bên.
Tấm nệm hơi cong xuống dưới một sức nặng mới. Bạn động đậy nhưng không thức dậy.
Một bàn tay vuốt ve mái tóc của bạn. Bạn phủi đi một con bọ mà bạn tự tưởng tượng ra.
Bạn ngủ thật là say. Tôi thích ngắm bạn.
====================
Nhóm dịch: Góc kinh dị
Nguồn: reddit

Friday 8 November 2013

Ngày mà anh chờ đợi - The Day He's been Waiting For

Người đàn ông: "Yeah! Ngày mà anh đã chờ đợi cuối cùng cũng đến! Anh thực sự không thể đợi được nữa!"
Người phụ nữ: "Chúng ta có thể chấm dứt hôn nhân rồi chứ?"
Người đàn ông: "Không, không thể nào"
Người phụ nữ: "Anh có yêu em không?"
Người đàn ông: "Tất nhiên là có rồi!"
Người phụ nữ: "Anh có bao giờ lừa gạt em không?"
Người đàn ông: "Không đời nào. Sao em lại nghĩ anh làm như vậy chứ?"
Người phụ nữ: "Hãy hôn em đi."
Người đàn ông: "Tất nhiên rồi. Anh sẽ làm thật nhiều, thật nhiều lần!"
Người phụ nữ: "Anh có dám đánh em dù là một lần không?"
Người đàn ông: "Không bao giờ!"
Người phụ nữ: "Em có thể tin tưởng anh được không?"


======================
Dịch giả: [Cryptmin]
Page dịch: Cryptic Việt Nam
Nguồn: sayainunderworld

Cầu thang và ông già - Staircase and Old Man




Có một lần, khi tôi đi du lịch ở tại một khách sạn mang phong cách Nhật Bản. Thức ăn nơi đây rất ngon và dịch vụ cũng rất hoàn hảo, tôi đã nghĩ thật đúng đắn khi ở tại nơi đây.
Khi tôi đang thoải mái xem TV trong phòng thì cảm thấy khát. Tôi quyết định đi đến máy bán hàng tự động bên cạnh quầy lễ tân để mua một chút bia.
Nhưng khi tôi bước ra thì thấy một cái cầu thang bên cạnh phòng và có một máy bán hàng tự động ở dưới đó.
"Hả? Có một cái ở đây à? Cũng tốt. Ít nhất không phải đi xuống quầy lễ tân." Tôi nghĩ.
Khi tôi bước xuống những bậc thang và mua một lon bia từ máy bán hàng tự động thì thấy một căn phòng kiểu Nhật Bản bên cạnh cái máy và tôi còn nghe có người đang nói chuyện trong ấy .
Vừa lên đến cầu thang, tôi gặp một người đàn ông già - người đang ở phòng kế bên tôi, ông ấy hỏi nơi tôi mua bia. Khi tôi chỉ ông ta chỗ mua, ông liền đi xuống cầu thang.
Nhưng ngay sau đó khi tôi bước vào phòng ---
"Ughhh ! "
Clang Clang Crash!
Ông ta ngã từ cầu thang xuống!
Tôi mở cửa nhưng không thấy có cầu thang nào ở đó. Tôi tìm kiếm gần đó nhưng không có dấu hiệu của cầu thang bất ở chỗ nào. Sau đó, tôi liền gõ cửa căn phòng kế bên nhưng ông ta không có ở đó .
Tôi đã hỏi một nhân viên khách sạn nhưng anh ta nói rằng không hề có cái cầu thang nào ở đó. Tất nhiên tôi ko nói với anh ta những gì đã xảy ra bởi vì nào anh ta sẽ không tin được câu chuyện của tôi.
Đúng là đáng sợ nhưng tôi đã cố gắng ngủ suốt đêm đó và quyết định sẽ về nhà vào ngày hôm sau .
Nhưng cuối cùng người đàn ông đó vẫn không quay lại.
Một vài năm sau, khi tôi hoàn toàn quên vê chuyện ấy.Tôi chuyển tới một nơi , theo tôi nhớ là ko xa lắm cái khách sạn ấy. Tôi tình cờ nghe được người ta đã điều tra ra một khách sạn , trong khi điều tra , họ đã phá hiện ra một bộ xương của một người đàn ông bị chôn sâu của một trong 4 bức tường.
Làm thế nào mà họ có thể tìm được người đàn ông đó bên trong 1 bức tường được xây hơn 20 năm. Điều ngạc nhiên hơn , họ không thể tìm thấy bất cứ dấu hiệu nào của bức tường bị giả mạo.Đó là những gì mà tôi đa đọc được trong tờ báo.
Tôi không tài nào nhớ được tên của cái khách sạn mà tôi đã ở vào tối nọ và tôi cũng không có đủ can đảm để tìm ra tên của nó ...
=================
Dịch giả: Phỡn
Page dịch: Hài - Kinh
Nguồn: sayainunderworld

Wednesday 6 November 2013

Sinh đôi

Gia đình tôi có 3 anh em, cặp em sinh đôi của tôi rất đáng yêu nhưng lại thường bất đồng vì tranh giành được làm anh! Chúng thường xuyên thách đố nhau và đứa nào thắng đương nhiên được đứa còn lại gọi nhất nhất tiếng "anh" cho đến lượt thách đố sau. Ba nói mật ong rất tốt nên trong nhà lúc nào cũng có trên dưới 5 lít mật ong. Phía sau nhà còn có mảnh vườn nho nhỏ xinh xinh trồng khá nhiều rau nữa: các loại cải, rau ngót, hành,... Như thường lệ, bữa nay đi học về tôi qua bác đón 2 đứa nhỏ về nhà ăn cơm. Ủa! Ba mẹ không có ở nhà, cơm cũng chưa nấu nữa! gần 11 rưỡi rồi! 2zz... Thôi thì cứ nấu cơm trước, chắc lát ba mẹ về mua thên chút thức ăn là ổn. Cắm cơm xong, tôi ra vườn hái ít rau cải và hành thì nhớ ra ba mẹ bữa nay ăn cưới ở dưới quê. Mà cũng hơn 12h trưa rồi, chắc bọn nhóc cũng đói lắm. Tôi bỏ rau và hành trong bếp rồi đạp xe ra chợ mua chút thức ăn sẵn. Cả đi lẫn về chỉ khoảng 10phút, nhưng bước vào nhà tôi cực kỳ hoảng hốt. Chai mật ong được mở....
======================
Tác giả: Jeff
Nguồn: Cryptic Việt Nam
 

Tuesday 5 November 2013

Trộm xác - Stealing bodies

Khi tôi nhìn ra ngoài cửa sổ ngôi nhà mới của tôi, tôi thấy một người đàn ông kéo một cái xác trên đường phố. Không thể tin được những gì tôi đã nhìn thấy. Làm thế nào mà người đàn ông đó có thể lấy được xác khỏi nhà xe của tôi?

===================
Dịch giả: [Cryptmin]
Page dịch: Cryptic Việt Nam
Nguồn: reddit

Too Cruel




Câu chuyện này xảy ra khi tôi còn học tiểu học.
Vào một ngày , A – người bạn thân của tôi , đến trường với cặp nạng. Tôi đã hỏi cô chuyện gì xảy ra , nhưng cô không hề trả lời.
Tôi rất lo lắng cho A từ khi ba cô ấy mất trong vụ tai nạn xe. Nên tôi đến hỏi B và C – người đã chơi với A vài ngày trước.
Đầu tiên họ cảm thấy khó chịu, nhưng sau khi biết tôi là bạn thân của A , họ mới kể tôi nghe chuyện gì đã xảy ra
B : “ Hôm qua, chúng tôi đã chơi bắt bóng trong khu vườn căn hộ nhà A. Trong lúc C ném trái bóng , A cố gắng bắt nó nhưng lại bị vấp ngã. Và trên đầu một chân của A…”
Tôi “ và tiếp theo ..?”
C” cô ấy ngã vào …”
Tôi “ vào cái gì ?”
B” Mẹ của A “
Tôi “….?!”
C” Đó là một rõ ràng là một cuộc tự tử, bà ấy vẫn sống nhưng vẫn đang trong tình trạng nguy kịch...”
Hôm đó, A tan học sớm, và ngày hôm sau chúng tôi nghe tin rằng mẹ cô ấy đã qua đời. Mất cả ba lẫn mẹ , A được ông bà mang về chăm sóc.


============
Dịch giả: Phỡn
Page dịch: Hài - Kinh 
Nguồn: Sayainunderworld 

Tâm sự của 1 người chết lâm sàng (phần 2)

Tôi dạo bước qua căn nhà đầu tiên,đó là nhà người hàng xóm thân thiết của tôi,Jack.Thường thì nhà họ không có người từ sáng cho đến chiều nhưng hôm nay lạ quá.Trước cửa nhà họ là 1 binh đoàn lính người châu á,hình như là lính nhật.Họ mặc những bộ quân phục cũ kĩ với nụ cười đầy nỗi đau khổ.Chung quanh họ là 1 vũng máu đỏ tươi cùng với những mảnh đạn vương vãi.Trên người họ là những vết tròn nhỏ cùng những vệt máu chảy dài từ đỉnh đầu chảy xuống.Tôi dụi dụi mắt và nhìn kĩ hơn.Ở dưới họ còn khoảng 12 người không lành lăn.Người mất thân,người thì mất tay,có người mất cả đầu nhưng vẫn cử động được các bộ phận còn lại.Tôi không thể tin vào mắt mình nữa và chạy vọt đến căn nhà thứ 2.Đó từng là nhà của cụ Marry cùng gia đình,nhưng họ đã mất hết trong 1 vụ hỏa hoạn và giờ đây đó là nhà của cặp vợ chồng trẻ Harry và Lan,1 việt kiều như tôi.Định vào nhà họ nói chuyện một lúc,tôi tiến vào sân nhưng có thứ gì đó chặn tôi lại,có 2 người không biết từ đâu xuất hiện chặn lối tôi và nói tôi không được phép vào.Tôi k hiểu sao nữa nên bèn quay ra.Từ xa trông vào căn nhà tôi thấy Lan đang ở trong bếp rửa bát.Nhưng giá như mọi chuyện chỉ có thế thì thật tốt.Bên cạnh Lan lúc này không phải là Harry mà là ông bà Marry,họ đứng đó và vẫy tay chào tôi.Quần áo họ đầy tàn đen của đám cháy,tôi không dám tin vào mắt mình nữa,họ đã chết cách đây hơn 2 năm cơ mà....Rồi tiếp đó là những đứa cháu của họ.Chúng cũng đã....nhưng giờ đây chúng đang xuất hiện trước mắt tôi.đôi mắt đỏ hoe đầy vẻ ma quá và lang thang trên mái,chơi đùa với chiếc cửa sổ của cănphòng áp mái....Tôi lại đi tiếp tới căn nhà thứ 3,và còn 2 căn nhà nữa là đã kết thúc khu này rồi.Căn nhà có lẽ cũng chẳng có gì bất thường ngoài 1 sinh vật kì lại duy nhất hiện hữu trong căn nhà.Hắn nhin tôi với ánh mắt giận giữ rồi lại thoắt ẩn thoắt hiện biến mất qua từng ô cửa sổ,Hắn mang hình thù của một con quỉ với đôi mắt đẫm máu và cái nhìn vô hồn,Đôi răng nanh nhọn hoắt thấm 1 ít máu ở kẽ răng.Trông hắn như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy.Tôi chạy đi nốt 2 căn nhà còn lại và không có gì mớimẻ,tôi gặp những người hàng xóm cũ,Những người đã mất đang đi lại quanh căn nhà đã từng là của họ...Tôi thấy bất an quá,tôi là nhà ngoại cảm chăng.Tôi cố bắt taxi đến công ti vợ tôi nhưng không chiếc xe nào chịu dừng lại cả,tôi lại phải đi bộ mất rồi...

<hết phần 2>

================
Tác giả: QT
Nguồn: Hài - Kinh

Tâm sự của 1 người chết lâm sàng

Tôi là Lâm,nếu như đúng trên giấy tờ,tôi đã chết 4 tiếng trước nhưng thật may,tôi đã tỉnh lại ngay sau khi họ đưa tôi vào phòng mổ để khám nghiệm xem nguyên nhân cái chết và theo vị bác sĩ pháp y gần đó nói,tôi đã bị chết lâm sàng.Nhưng trong 4 tiếng qua,tôi thực sự nghĩ mình đang gặp một cơn ác mộng,tôi k hề biết 1 tí gì rằng mình đã chết...
Quay trở lại 4 tiếng trước,lúc mà lẽ ra tôi đã chút hơi thở cuối cùng trên giường của mình,tôi thấy như có 1 luồng gió nào đó đẩy nhẹ qua người tôi,tôi mở mắt và bước lên đi quanh nhà,tôi thấy ông bà,những người đã mất của tôi ở quanh đó mỉm cười nhìn tôi,tôi đã sợ hãi và chạy qua hành lang,có 1 cái bóng đen chui ra từ buồng tắm,hắn có đôi mắt đỏ ngòm của quỉ,với bộ răng nhọn hoắt,hắn nhìn tôi như 1 con thú hoang đang muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy,hắn lao tới,xuyên qua người tôi và tiến vào trong phòng của tôi...Tôi không quan tâm lắm và tiếp tục đi xuống tầng 1,trong nhà lúc này chỉ có 2 đứa trẻ không rõ ở đâu đang chơi đùa dưới tầng.Thoạt đầu,điều đó là bình thường nhưng cho đến khi chúng quay lại,khuôn mặt chúng như đang phân hủy,mặt đứa con trai thì có 1 vệt chém cứa sâu vào tròng mắt,máu loang lổ quang khuôn mặt,còn mặt đứa con gái thì cháy xém,cộng thêm vài vết bầm dập,lõm vào...Tôi giật mình sợ hãi và lao ra ngoài nhanh nhất có thể,...Tôi đi bộ từ từ qua các ngôi nhà khác trong khu và mỗi ngôi nhà có những thứ khác nhau...


<hết phần 1> 
=================
Tác giả: QT
Nguồn: Hài - Kinh

Dấu chân trên thảm - Footprints in the Carpet

Tôi nghĩ về việc xé toạc tấm thảm, nhưng thế thì tôi sẽ không bao giờ biết được anh ta ở đâu.

============
Dịch giả: [Cryptmin]
Page dịch: Cryptic Việt Nam

Câu cá chỗ băng - Ice Fishing

Chúng tôi đến túp lều đánh cá khi có tín hiệu Amber alert gián đoạn tin tức. Tôi nhanh chóng ngắt máy và nhẹ nhàng bế cô bé đang ngủ lên. Lúc tôi đến đầu túp lều, tôi thấy cô bé tỉnh dậy. Tự nhiên cơ bắp của tôi căng thẳng vì chắc chắn sẽ xảy ra "chiến tranh". Thay vì la hét và đá, cô bé thì thầm và cười khúc khích. Hết dè chừng, tôi dừng lại.
"Chú làm gì thế?"
Nó cười khúc khích một lần nữa.
"Này!" Tôi lay nó, "Có gì vui vậy?"
Cô chỉ vào băng. "Người phụ nữ xám nói là đến lượt chú rồi."


====================
Dịch giả: [Cryptmin]
Page dịch: Cryptic Việt Nam
Nguồn: reddit

Bà và ông - Granny and Grandpa

Ngày xửa ngày xưa có 2 ông bà cụ
Vào một hôm ông nói với bà,

"Bà xã ơi, bữa tối đã sẵn sàng chưa?'
"Ông chồng yêu dấu của tôi, chúng tôi vừa ăn tối xong còn gì. Ông không nhớ sao?"
"Thật vậy à?"
"Tất nhiên là thật rồi."

Một tuần sau, họ đều được phát hiện là đã chết.



=================
Dịch giả: [Cryptmin]
Page dịch: Cryptic Việt Nam
Nguồn: sayainunderworld 

Rửa mặt - Washing Face




Phải rồi, tôi nên đi sớm
Đồng hồ chỉ lúc này mới qua trưa
Chết tiệt, tôi vẫn chưa rửa mặt
Tôi không thể bận tâm nhưng tôi nghĩ tôi phải làm thế

Tôi mở vòi nước và vã nước vào mặt.
Rồi tôi bôi xà phòng vào các ngón tay và tạo bọt, thoa lên khắp mặt, đồng thời mát xa da mặt luôn.

Tiếng nước chảy vọng trong phòng.
Có lẽ tôi để thế quá lâu... có lẽ giờ tôi nên gột sạch xà phòng trên mặt tôi.
Tôi mò lấy nước.

Hả? Gì thế này? Tay tôi không thể chạm vào nước dù đã cố.
Tôi bị đau nhức vì bọt xà phòng vào mắt khi cố mở mắt ra để tìm vòi nước.

Vòi nước, vòi nước ... đâu rồi?

A, đây rồi, vòi đây rồi.
Tôi vặn vòi và nước bắt đầu chảy.

Tôi vã nước vào mặt... Xong, sạch rồi.
Tôi lấy khăn lau khô mặt.

Ừ... Tôi một phần cảm thấy sợ khi nhìn vào gương lúc này.

Tôi vẫn chưa cạo râu, nhưng kệ đi.
Tôi chạy ra khỏi nhà như một con dơi bay khỏi địa ngục vậy.


==================
Dịch giả: [Cryptmin]
Page dịch: Cryptic Việt Nam

Ông ta

Ông ta hôm nay k đến. Tốt thôi tôi k thích ông ta tẹo nào, cứ đứng trước cửa phòng bệnh rồi nhìn tôi bằng ánh mắt vô hồn đó chẳng nói được ông ta đi thăm người ốm. Vậy còn đem theo khúc gậy dài k biết gầy như lão dùng nổi k. Mà thôi tôi k quan tâm nữa nửa đêm mò đến tôi cũng chẳng nhìn rõ được gì. Hôm nay tôi khỏe lại rồi. Mở mắt thấy sao tối quá, gió to và mạnh nữa. Tôi gọi k ai trả lời, bước trên nền sao nghe "cộc cộc" .hừ, chắc k phải ở bệnh viện rồi. À có ánh sáng rồi haha, là ông ta ...


===============
Tác giả: Tuu Tú
Nguồn: Cryptic Việt Nam