Tôi
dạo bước qua căn nhà đầu tiên,đó là nhà người hàng xóm thân thiết của
tôi,Jack.Thường thì nhà họ không có người từ sáng cho đến chiều nhưng
hôm nay lạ quá.Trước cửa nhà họ là 1 binh đoàn lính người châu á,hình
như là lính nhật.Họ mặc những bộ quân phục cũ kĩ với nụ cười đầy nỗi đau
khổ.Chung quanh họ là 1 vũng máu đỏ tươi
cùng với những mảnh đạn vương vãi.Trên người họ là những vết tròn nhỏ
cùng những vệt máu chảy dài từ đỉnh đầu chảy xuống.Tôi dụi dụi mắt và
nhìn kĩ hơn.Ở dưới họ còn khoảng 12 người không lành lăn.Người mất
thân,người thì mất tay,có người mất cả đầu nhưng vẫn cử động được các bộ
phận còn lại.Tôi không thể tin vào mắt mình nữa và chạy vọt đến căn nhà
thứ 2.Đó từng là nhà của cụ Marry cùng gia đình,nhưng họ đã mất hết
trong 1 vụ hỏa hoạn và giờ đây đó là nhà của cặp vợ chồng trẻ Harry và
Lan,1 việt kiều như tôi.Định vào nhà họ nói chuyện một lúc,tôi tiến vào
sân nhưng có thứ gì đó chặn tôi lại,có 2 người không biết từ đâu xuất
hiện chặn lối tôi và nói tôi không được phép vào.Tôi k hiểu sao nữa nên
bèn quay ra.Từ xa trông vào căn nhà tôi thấy Lan đang ở trong bếp rửa
bát.Nhưng giá như mọi chuyện chỉ có thế thì thật tốt.Bên cạnh Lan lúc
này không phải là Harry mà là ông bà Marry,họ đứng đó và vẫy tay chào
tôi.Quần áo họ đầy tàn đen của đám cháy,tôi không dám tin vào mắt mình
nữa,họ đã chết cách đây hơn 2 năm cơ mà....Rồi tiếp đó là những đứa cháu
của họ.Chúng cũng đã....nhưng giờ đây chúng đang xuất hiện trước mắt
tôi.đôi mắt đỏ hoe đầy vẻ ma quá và lang thang trên mái,chơi đùa với
chiếc cửa sổ của cănphòng áp mái....Tôi lại đi tiếp tới căn nhà thứ 3,và
còn 2 căn nhà nữa là đã kết thúc khu này rồi.Căn nhà có lẽ cũng chẳng
có gì bất thường ngoài 1 sinh vật kì lại duy nhất hiện hữu trong căn
nhà.Hắn nhin tôi với ánh mắt giận giữ rồi lại thoắt ẩn thoắt hiện biến
mất qua từng ô cửa sổ,Hắn mang hình thù của một con quỉ với đôi mắt đẫm
máu và cái nhìn vô hồn,Đôi răng nanh nhọn hoắt thấm 1 ít máu ở kẽ
răng.Trông hắn như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy.Tôi chạy đi nốt 2 căn
nhà còn lại và không có gì mớimẻ,tôi gặp những người hàng xóm cũ,Những
người đã mất đang đi lại quanh căn nhà đã từng là của họ...Tôi thấy bất
an quá,tôi là nhà ngoại cảm chăng.Tôi cố bắt taxi đến công ti vợ tôi
nhưng không chiếc xe nào chịu dừng lại cả,tôi lại phải đi bộ mất rồi...
<hết phần 2>
================
Tác giả: QT
Nguồn: Hài - Kinh
No comments:
Post a Comment