Tiến sĩ █████: "Mời cô ngồi."
Đặc vụ Walker: "Cảm ơn."
Tiến sĩ █████: "Bắt đầu vào việc nào. Tôi hiểu rằng cô đang yêu
cầu được chuyển khỏi nơi làm việc. Cô muốn nói về chuyện đó
không?"
Đặc vụ Walker: "Tôi không muốn."
Tiến sĩ █████: "Tùy cô thôi. Tuy nhiên, tôi không thể chấp thuận việc chuyển giao không có lý do."
Đặc vụ Walker: "Nghe này...tôi" Đặc vụ ngừng ở đây. "Ông đã xem
hồ sơ lý lịch của tôi. Ông biết tôi làm việc trong 026, phải
không?"
Tiến sĩ █████: "Tôi đã đọc hồ sơ rồi."
Đặc vụ Walker: "Tôi đã ở đó lần đầu tiên khi chúng tôi đưa một
trong những người ngủ ra. Rất nhiều trong bọn họ là người lớn
khi họ biến mất, nhưng họ trở lại thành trẻ con khi chúng tôi
tìm thấy họ. Thế nên, tôi nhìn thấy dường như những cậu bé
mười sáu tuổi này cứ teo nhỏ lại đi. Tôi đã gặp ác mộng vào
đêm đó."
Tiến sĩ █████: "Đáng lẽ cô phải báo cáo bất kì
giấc mơ lạ nào sau khi tiếp xúc với một hiện tượng có khả
năng thay đổi lý trí."
Đặc vụ Walker: "Nó chưa được cho
là rối loạn trí não. Chúng tôi tưởng nó chỉ là một thứ hiện
tượng kì lạ nào đó. Chúng tôi chỉ theo dõi nó cho đến khi
những Picnickers đến. Và đó khá là sốc, ông hiểu chứ? Chúng tôi
đã không mong đợi một điều nào như vậy. Dù sao, tôi cũng đã
đến đó đủ nhanh. Tôi từng nhìn thấy thứ tồi tệ hơn. Có một
lần tôi đã hẹn hò với một người tan chảy thành nước trong lúc
tôi nắm tay anh ta"
Tiến sĩ █████: "Tôi hiểu. Chuyện gì xảy ra tiếp?"
Đặc vụ Walker: "Không có gì, trong một thời gian. Tôi vào đó
một vài lần, nhưng không thấy cái gì quá kì lạ. Nhưng… Nghe
này, tôi biết tôi nên báo cáo chuyện đó. Nhưng một trong những
người bạn của tôi đã biến mất sau khi bị tiếp xúc với một số
scip lạ, Và tôi không muốn nó xảy ra với tôi."
Tiến sĩ █████: "Cô đã bị tác động bởi một SCP?"
Đặc vụ Walker: "Tôi… Đúng. Đó là một tuần sau đó. Tôi đang mơ
màng ở phía sau một chiếc xe van, và tôi bắt đầu mơ."
Tiến sĩ █████: "Cô miêu tả giấc mơ được không?"
Đặc vụ Walker: "Như những người khác thôi. Ông đã đọc những báo cáo rồi mà, phải không?"
Tiến sĩ █████: "Hãy làm như là tôi chưa đọc nhé. Còn về hồ sơ, Đặc vụ Walker."
Đặc vụ Walker: "Được rồi. Tôi đang ở trong một lớp học. Nó
giống như một trong những cái ở 026, nhưng mới hơn. Không hề rời
rạc. Tôi biết tên của giáo viên. Tôi biết người ngồi cạnh tôi,
dù rằng tôi chưa từng thấy đa số bọn họ. Cái chuông bắt đầu
reo, nhưng không ai di chuyển. Tôi giơ tay, nhưng người giáo viên
không để ý. Cuối cùng, tôi cố đi ra, nhưng cái cửa không thể mở
được. Rồi tôi nhận thấy một điều gì đó rất lạ với tay tôi.
Nó có màu sắc. Mọi thứ khác đều chỉ trắng và đen. Nhưng tôi
cảm thấy rằng tôi mới là người… nhầm lẫn? Ở nhầm nơi? Đó là
khi tôi thức dậy. Chiếc xe van đã bị bỏ lại. Không ai nhận ra
rằng tôi đang ngủ."
Tiến sĩ █████: "Và cô không hề nghĩ tới việc báo cáo chuyện này?"
Đặc vụ Walker: "Như tôi nói, tôi đã sợ. Và đó là trước khi
bọn họ tìm thấy Malek. Tôi đoán rằng nó chỉ là một cơn ác
mộng. Không có gì lạ. Và sau khi Malek có giấc mơ của anh ấy,
ừm,họ không làm gì với anh ấy cả, nên tôi nghĩ nó không có
vấn đề gì."
Tiến sĩ █████: "Cậu ta đã được cho vào diện
theo dõi. Cô cũng nên thế, vì sự an toàn của bản thân và sự an
toàn cho những người khác."
Đặc vụ Walker: "Những nhân
viên văn phòng như ông nghĩ mọi việc rất dễ dàng, phải không?
Ngồi phía sau một cái bàn cả ngày, ông không biết mọi chuyện
như thế nào đâu. Chà, mọi việc không hề rõ ràng ở ngoài đó.
Không phải khi ông là người đi săn bắt những con mèo biết nói ở
trong ống cống, hay đợi để xem mình có phải là người không
trở về lần này."
Đặc vụ Walker rõ ràng đang rất đau
khổ. Mất vài phút trước khi cô ấy bình tĩnh lại đủ để tiếp
tục cuộc phỏng vấn.
Đặc vụ Walker: "Dù sao thì, cho đến
về sau chúng tôi mới kết nối giấc mơ với những người ngủ. Mãi
đến khi họ tìm thấy những nhân viên cấp D trên tầng một. Dù
vậy, tôi nghĩ tôi vẫn không sao. Tôi thực ra chưa từng thật sự ở
trong 026 khi tôi mơ. Tôi vẫn không chắc cho đến khi giấc mơ bắt
đầu."
Tiến sĩ █████: "Giấc mơ của cô còn tái phát?"
Đặc vụ Walker: "Đúng vậy. Chúng bắt đầu sáu tháng trước. Nó
vẫn cùng là một giấc mơ. Nhưng vào mỗi lần, nó mất tôi một
ít thời gian hơn để nhận ra là nó không có thật. Và mỗi khi
tôi nhìn vào đôi bàn tay mình, nó lại xám hơn một chút nữa."
Kết thúc cuộc phỏng vấn 026-31
Ghi chú: Đặc vụ Walker đã được cho đi xóa trí nhớ cấp A và được đưa trở lại về nơi làm việc.
====================
Dịch giả: Johnny Huỳnh
Nhóm dịch: Hài - Kinh
Nguồn: SCP Foundation
No comments:
Post a Comment